Lyrics
Trái đất này tròn, không có nghĩa ta sẽ gặp lại
Giữa không gian vô tận, duyên phận hóa mơ màng
Một lần đã gặp, ngàn lần xa cách
Ta đã chọn xa, lưu luyến cũng chẳng gì
Trái đất vẫn tròn, vẫn quay không ngừng nghỉ
Lòng biết đắng cay, vẫn bước ngược dòng đời
Tình yêu từng cháy, giờ cũng hóa tàn tro
Ta đã chọn đi, chẳng quay lại tháng ngày
Rồi ngày mai, khi bình minh ló rạng
Ta đứng lặng yên, chẳng nhớ bóng hình người
Quá khứ ngủ yên, hành trình tiếp nối
Trái đất này tròn, nhưng ta mãi xa vời.
Dẫu biết xa rồi, lòng không thể vẹn nguyên
Nỗi nhớ mơ hồ, tìm về trong đêm tối
Kỷ niệm như gió, thoảng qua rồi tan biến
Trái đất cứ quay, nỗi đau lòng cứ lớn
Nước mắt đã khô, chẳng thể nào rơi nữa
Ngày tháng trôi qua, chẳng đổi thay điều gì
Trái đất này tròn, nhưng tim ta méo mó
Vẫn bước một mình, vẫn yêu đời như thế.
Ngàn vạn vì sao, lấp lánh trong đêm tối
Nhưng chẳng thể nào, sáng như ánh mắt xưa
Đường đời còn dài, bước chân ta còn vội
Trái đất vẫn tròn, nhưng lòng chẳng trọn vẹn.
Khi hoàng hôn buông, lòng lại nhớ nhung ai
Dẫu biết rằng, tình yêu đã xa tầm với
Nhưng trái tim này, vẫn mãi không thể dối
Trái đất tròn, nhưng người đã xa rồi.
Cứ mỗi mùa thu, lá vàng rơi lặng lẽ
Lòng tự hỏi rằng, người có nhớ đến ta?
Trái đất quay đều, nỗi nhớ chẳng phai nhòa
Ta vẫn bước đi, giữa cuộc đời vội vã.
Một ngày nào đó, khi gặp lại nhau
Liệu có nhận ra, ánh mắt người xưa cũ?
Trái đất tròn trịa, nhưng lòng còn đau đớn
Ta mãi xa nhau, như kiếp này định trước.
Trái đất này tròn, không có nghĩa ta sẽ gặp lại
Giữa không gian vô tận, duyên phận hóa mơ màng
Một lần đã gặp, ngàn lần xa cách
Ta đã chọn xa, lưu luyến cũng chẳng gì
Trái đất vẫn tròn, vẫn quay không ngừng nghỉ
Lòng biết đắng cay, vẫn bước ngược dòng đời
Tình yêu từng cháy, giờ cũng hóa tàn tro
Ta đã chọn đi, chẳng quay lại tháng ngày
Rồi ngày mai, khi bình minh ló rạng
Ta đứng lặng yên, chẳng nhớ bóng hình người
Quá khứ ngủ yên, hành trình tiếp nối
Trái đất này tròn, nhưng ta mãi xa vời.
Dẫu biết xa rồi, lòng không thể vẹn nguyên
Nỗi nhớ mơ hồ, tìm về trong đêm tối
Kỷ niệm như gió, thoảng qua rồi tan biến
Trái đất cứ quay, nỗi đau lòng cứ lớn
Nước mắt đã khô, chẳng thể nào rơi nữa
Ngày tháng trôi qua, chẳng đổi thay điều gì
Trái đất này tròn, nhưng tim ta méo mó
Vẫn bước một mình, vẫn yêu đời như thế.
Ngàn vạn vì sao, lấp lánh trong đêm tối
Nhưng chẳng thể nào, sáng như ánh mắt xưa
Đường đời còn dài, bước chân ta còn vội
Trái đất vẫn tròn, nhưng lòng chẳng trọn vẹn.
Khi hoàng hôn buông, lòng lại nhớ nhung ai
Dẫu biết rằng, tình yêu đã xa tầm với
Nhưng trái tim này, vẫn mãi không thể dối
Trái đất tròn, nhưng người đã xa rồi.
Cứ mỗi mùa thu, lá vàng rơi lặng lẽ
Lòng tự hỏi rằng, người có nhớ đến ta?
Trái đất quay đều, nỗi nhớ chẳng phai nhòa
Ta vẫn bước đi, giữa cuộc đời vội vã.
Một ngày nào đó, khi gặp lại nhau
Liệu có nhận ra, ánh mắt người xưa cũ?
Trái đất tròn trịa, nhưng lòng còn đau đớn
Ta mãi xa nhau, như kiếp này định trước.
Trái đất này tròn, nhưng ta mãi xa xăm.